;i…
Nó còn được thưởng thức bản live cơ mà …
…..
Những cảm xúc tưởng như đã dằn mình lắng xuống đột nhiên lại trỗi dậy , khiến con bé cảm thấy tức tối trong lòng vô cùng. Ánh mắt nó cứ thế từ từ lướt qua từng dòng lyric , rồi lại dần dần hồi tưởng về những gì đã xảy ra suốt tối hôm nay , nhưng rút cục , đầu óc vẫn chỉ xoay quanh vụ Chan hát với Nhi trên sân khấu … Không hiểu sao cứ nghĩ đến chuyện đó , nó lại cảm thấy muốn phát điên ! Thứ cảm giác ganh tỵ sực sôi trong lòng làm nó không sao ngồi yên được , lồng ngực bất giác hoạt động đến hết cỡ , cảm giác như nhịp tim đang đập nhanh và mạnh đến nỗi khiến nó có thể nổ tung vì tức giận .
- BUZZZZZ !!!
Dòng chữ màu hồng đột nhiên hiện lên to tướng đi kèm hiệu ứng tác động rung mạnh khiến con bé giật bắn cả mình , bất ngờ lôi tuột nó ra khỏi những dòng suy nghĩ vẩn vơ .
- Vừa về đã online =.= !
- Thì sao ?
Thấy Cheer trả lời lạnh lùng , Chan cũng ngạc nhiên , nhưng hắn vẫn hỏi tiếp .
- Đang làm gì đấy ?
- Nghe nhạc !
- Nhạc gì ?
- Anh có muốn vậy đâu ! – Cheer chat rất nhanh , cảm giác như tay nó lia nhanh còn mạnh hơn cả những dòng suy nghĩ . Bởi cảm xúc trong lòng con bé lúc này là sục sôivô cùng .
Khựng lại một lát , rồi cũng loay hoay mò vào playlist , mở bài ” Anh có muốn vậy đâu ” ra để nghe cho cùng tâm trạng với con bé … Đột nhiên , hắn lại thấy bối rối , một chút lo lắng bỗng dưng len lên trong tâm trí . Hắn nói .
- Cảm thấy sao ?
- Hay !
- Hay như nào ?
- Hay phát khóc rồi đây này ! – Cheer nói , mà quả nhiên là nó cũng khóc thật . Chẳng hiểu sao từ lúc những giai điệu này thấm đẫm vào đầu đã khiến nó chảy ra không biết bao nhiêu nước mắt .
- Khóc thật à… Sao lại khóc ? – Nghe Cheernói , hắn hơi giật mình , nhưng rồi lại có chút gì đó xót xa trong lòng .
- Vì câu chuyện buồn quá ! Là chuyện của anh à ? – Mặc dù để nói ra câu này , lòng nó cảm thấy rất đau , nhưng rút cục thì sự tò mò vẫn đang từ từ giết tự trọng của con bé.
- Ừ … nhưng mà cũng đã qua rồi ! Cô đừng bận tâm ! – Chan vội vàng an ủi . Tự dưng lại cảm thấy sợ hãi nếu Cheer hiểu nhầm .
- Tôi bận tâm hay không thì cũng có liên quan gì đến anh đâu ? Phải không ? – Cheer cười nhạt . Nó cảm thấy mình càng ngày càng giống như người thừa đang bị đẩy đưa vào câu chuyện mà mình vốn không phải nhân vật chính .
- Sao lại không ?
- Vậy liên quan gì? !
- Vì … anh yêu em mà …
Viết ra câu này , thật sự chẳng hiểu Chan cóchịu suy nghĩ gì không nữa ? Hay chỉ nói như một trò đùa để trêu chọc con bé … nhưhắn vẫn thường làm … Cheer cười khẩy , dập tắt ngay mọi hy vọng của thằng nhóc .
- Vậy còn Nhi ?
Nhắc đến Nhi… Chan lại chợt cảm thấy bồi hồi , có cảm xúc gì đó len lói trong tâm hồn h