14:16:4502/04/25
Tải BM : gocphovn.jar

pasestars [ON]
Chức vụ:admin
Đẳng cấp WapMaster Việt

oacute; nằm chen chúc nhau trên một chiếc giường mà diện tích vốn chỉ có hạn thật không khác gì cái trại tị nạn … sẽ là một kỉ niệm vô cùng khó quên dành cho chúng nó tới tận sau này …
Chap 43 : Cậu rể út !

6h15… Có một kẻ lặng lẽ ngồi dậy , nhanh chóng với tay cầm lấy chiếc điện thoại trước khi tiếng chuông rung lên quá lâu đánh thức giấc ngủ ngắn ngủi của mọi người .

“ Anh đang làm gì đấy ?”

“ Đợi điện thoại của em … “

Người gọi đến ở đầu dây bên kia bỗng bật cười khúc khích , rồi lại cất tiếp chất giọngngọt ngào của mình lên .

“ Anh vẫn khéo miệng như thế nhỉ ! 30 Tết năm nay có vui không ? Ở bên này buồn quá ! Không khí chẳng được nhộn nhịp nhưở nhà gì cả ! “ – Mie thở dài than vãn .

“ Vậy mau về đây đi ! “ – Nghe Mie nói thế , lòng hắn khẽ trùng xuống , nhưng rồi vẫn cố gắng đùa .

“ Cuối tháng 6 này em sẽ về ! “ – Con bé vừa dứt lời , chiếc điện thoại trên tay Ben suýt thì rơi tuột xuống … vì vui sướng … Hắn suýt rít lên …

“ Thật không ? Em không đùa chứ ? “

“ Vậy anh muốn là đùa à ? “

“ Không không ! Nhưng sao lại được về ? Mà về hẳn à ? “

“ Đâu ra mà về hẳn , ba chỉ cho em về có 2 tuần thôi , nghỉ hè một thời gian ngắn rồi lại phải đi luôn chứ … “



“ Ừm ! Vậy cũng tốt quá rồi ! Em vẫn vậy chứ ? “

“ Vâng ! Em vẫn vậy ! Anh cũng vẫn vậy chứ? “

“ Tất nhiên , anh vẫn luôn như vậy ! Năm mới vui vẻ nhé ! “

“ Nếu có anh ở bên cạnh lúc này thì chắc là vui hơn rồi … “



“ Anh nhớ em ! “

……….

Ít ra thì … đêm 30 năm nay … đối với Ben mà nói … cho tới giờ phút này cuối cùng cũng không phải là vô nghĩa … Cuộn tròn mình vào trong chăn , hắn lại khẽ thiếp đi trong giấc ngủ ngọt ngào cùng nụ cười tủm tỉm hạnh phúc hé lộ trên môi …

……………………

6h30 , trong khi còn chưa kịp chìm vào giấc ngủ sâu thì Cheery đã bị tiếng chuông điện thoại đáng ghét của nó đánh thức . Hậm hực với tay lên đầu giường nắm lấy cái điện thoại , nó cất giọng lè nhè lên nghe thoại .

- Guê cư rề ?!!!! ( Sao đấy ạ ?! )

- Rề cái giề ! Mẹ đây ! Mày đang ở nhà Mita đấy à ? Mẹ xông nhà xong rồi . Mày định bao giờ mới về đấy ?

- Dạ … – Vừa nói , nó lại vừa nhíu mắt nhănnhó nhìn lên đồng hồ vừa chỉ đúng “ 6h30” rồi lại tiếp tục lè nhè – 7 giờ con về ạ !

- Ừ ! Rồi ! Nhớ về sớm đấy nhé ! Trưa nay nhà mình làm cỗ đấy !

- Dạ vâng … con biết rồi … annyeong ùm ma!!! – Nói rồi , nó liền cúp điện thoại ngay lậptức rồi lại hậm hực chui tuột vào trong chăn , vo tròn người như một con sâu , đổi hướng rúc mặt vào ngực thằng Chan từ lúc nào không biết …

……..

10h30 …

Tiếng cánh cửa sắt ngoài cổn




The Soda Pop