XtGem Forum catalog
02:14:5817/03/25
Tải BM : gocphovn.jar

pasestars [ON]
Chức vụ:admin
Đẳng cấp WapMaster Việt

g về đến ký túc xá.

Tiểu Mễ dựa vào cửa,thở dốc,ho,sức lực cuối cùng cũng biến mất.Trước mắt cô toàn một màu đen,đôi chân mệt mỏi lê bước,Dực,anh ở đâu?Không phải nói là sẽ biến thành một thiên sứ tiếp tục yêu em à?Nhưng mà,anh ở đâu….

Đột nhiên—–

Một đôi tay ấm áp đặt lên người cô,bàn tay dịu dàng đặt lên trán cô.

“Bạn sốt rồi.”

Nghe thấy câu nói đó,nước mắt Tiểu Mễ rơi xuống,cô thì thầm nói:

“Dực—!”

Cô biết rằng,Dực sẽ không nhẫn tâm nhìn thấy cô khóc.Mỗi lần cô cảm thấy mệt mỏi,anh luôn luôn vô cùng lo lắng,dỗ cô uống thuốc,dỗ dành cô đi bệnh viện,ngồi bên cạnh giường cô cho đến khi cô ngủ.Sao anh có thể bỏ cô lại một mình như vậy?Nước mắt trào dâng,cô nắm chặt đôi tay đó!Lần này,có chết cô cũng sẽ không để anh ra đi!

“Sốt bao nhiêu lâu rồi?Đã uống thuốc chưa?Trong ký túc có thuốc hạ sốt không?”

Tiếng nói thân thiết và dịu dàng..

Không…..

Không phải…..

Không phải anh ấy…..

Đôi mắt Tiểu Mễ sưng đỏ,cô cố gắng gượng cười:”Cháu không sao,cảm ơn cô Thành.”

Quản lý ký túc xá là cô của Thành Quyên,khoảng 50 tuổi,rất gầy,tóc đã bạc.Bà mặc đều là quần áo cũ,tuy nhiên rất sạch sẽ.Tính cách của bà rất ôn hòa,đối xử rất tốt với các sinh viên,bất kể các sinh viên về muộn như thế nào bà đều không tức giận.Mọi người đều rất quý bà,nhìn thấy bà đều chào và thân thiết gọi bà là “cô Thành”.

Cô Thành đỡ Tiểu Mễ lên lầu,đẩy cửa,nhẹ nhàng đỡ cô nằm xuống giường,giúp cô đắp chăn.Ngồi bên cạnh giường cô,đặt tay lên trán cô để kiểm tra nhiệt độ.

“Hình như sốt rất cao.Thành Quyên,cháu xuống dưới nhà đem cặp nhiệt độ lên đây.”Cô Thành không quay đầu lại,nói với Thành Quyên đang ăn mỳ.

Thành Quyên gật đầu,đặt đũa xuống rồi đi ra ngoài.

Trong lòng Tiểu Mễ như có lửa đốt,ngoại trừ lúc trước khi đến Thánh Du vài ngày,thái độ lạnh lùng của các bạn cùng lớp làm cô buồn.Mặc dù cố gắng nói với bản thân là không được quan tâm,các bạn không thích hành vi của cô là rất bình thường,nếu như cô gặp phải một cô gái đối xử với một chàng trai như vậy,cô cũng sẽ nghĩ rằng cô gái đó có dã tâm..

Cho nên,không thể trách các bạn cùng lớp,là do hành vi của cô quá kỳ quái.

Tuy nhiên thật sự rất cô đơn,không có người để nói chuyện,giống như đang sống trong một cái hộp sắt băng giá.

“cô Thành….”

Nước mắt chảy ra trên gò má Tiểu Mễ.

“Muốn ăn gì không?Hôm nay cháu không phải ra khỏi giường,muốn ăn gì cô bảo Thành Quyên đến nhà ăn mua.”Cô Thành mỉm cười với cô.

“Cháu không muốn ăn.”

Tiểu Mễ hít hít mũi,chẳng hiểu vì sao,cô Thành càng tốt với cô,cô lại càng muốn khóc.

“Để cô nấu bát cháo cho cháu nhé.”Cô Thành đặt khăn mặt ướt lên trán của cô.

“Cháu không thể ăn được….”

“Bát cháo cô sẽ cho thêm một ít đường,ngọt ngọt,thơm thơm,được không?”Cô Thành dỗ dành cô,ánh mắt dịu dàng.

Một câu nói thật quen thuộc….

Tim của Tiểu Mễ như co thắt lại!

………..

…..

“Em không muốn ăn đâu!”Cô lấy chăn che mặt,hét lên,”người ta đang ốm,anh còn bắt người ta ăn nữa!Thật đáng ghét!”

Anh thở dài:”Ngoan nào,không ăn thì làm sao khỏi bệnh được.”

“Không ăn!”

Cô cố gắng hét lên,trốn trong chăn cười trộm.Thích nhất khi bị bệnh,không cần bệnh nặng,chỉ là cảm nhẹ thôi.Mũi sụt sịt,chảy nước mũi,sốt một chút,nhìn có vẻ rất nặng,thực ra lại không phải rất mệt mỏi.Sau đó nhìn anh ấy lo lắng dỗ dành cô giống như một công chúa.

“Ăn chút cháo nhé?”

“Không được!”

“M
<<1 ... 1920212223 ... 125>>