>
-
Phải làm xong trước khi bọn chó săn phát hiện ra chiếc ô tô và trước khi cha ta hỏi đến . Nhưng rất nhiều khả năng lũ cớm sẽ theo đuôi ta .
-
Cậu chủ phải cẩn thận , nếu không thể đem được về thì thôi, bị bắt sẽ mệt hơn đấy ạ
-
- Biết rồi. À, còn chuyện này, ngươi đã thử nghiệm K115 bao nhiêu lần vậy?
-
Phải hơn 10 lần, nhưng em đã gửi ghi chép kết quả lại cho cậu chủ rồi mà .
-
Chuyện hôm qua bên khu B khiến ta ngạc nhiên, chưa một lần thử nào cho thấy khẩu K115 tỉa hết tuýp đạn sẽ giải phóng năng lượng nhiệt khổng lồ, đến mức thiêu rụi cả một con trăn .
-
Nếu không liên quan đến K115 thì sao ạ ?
-
Thì sẽ liên quan đến sự cố ở party !
Tay quản lí hơi nhíu mày, cố nghĩ xem cậu chủ đang phán đoán chuyện j. Trong lúc này, Khang vừa đội chiếc mũ lưỡi trai đen sụp xuống đầu, vừa bước lại phía giường mình .
-
Ta sẽ để một nửa cảnh vệ lại, đề phòng chuyện như tối qua. Vậy nên dù chuyện gì thì cũng đừng gọi cho ta, nếu ngươi không muốn ta bị cha trách phạt. Nhưng đến lúc ta về , nàng mà xây sát chỗ nào , ngươi sẽ phải đền tội đấy.
Khang đang đứng cạnh giường, cúi xuống hôn nhẹ lên làn môi mềm. Băng hơi cử động, vùi nửa khuôn mặt xuống chiếc gối êm và dày, ngủ tiếp. Ở cự li gần, Khang nhìn khuôn mặt ấy không chớp, chợt cười, rồi đứg thẳng dậy, quay người .
-
Nhiều nhất phải đi 2 ngày, người lo luôn chuyện trong nhà cho ta. Lũ chó hoang ta đã điều thêm người quản thúc rồi, về ta sẽ xử 1 thể!
Khang đưa tay kéo chiếc mũ sụp hơn xuống, bước về phía cửa. Tay quản lí đằng sau cúi đầu.
2 tên cảnh vệ đứng ngoài cửa phòng, chúng theo lệnh đến để bảo vệ Băng khi cậu chủ vắng mặt. Khang biết Băng sẽ an toàn chỉ khi ở phòng cậu. Nếu "lũ chó hoang" có xổng chuồng và sang khu giữa gây chuyện thì cũng không 1 tê nào, kể cả Leader, dám mò vào phòng cậu chủ. Khi đó sẽ là việc quản lí an ninh của Chấn Phong
- Cậu chủ! – 2 tên cảnh vệ cúi đầu chào
- Không được rời tầm mắt khỏi cô ấy! Ngoài quản lí không được cho ai gặp. nếu xảy ra chuyện gì, 2 ngươi sẽ chết đầu tiên đấy.
- Dạ!
Khang định đi thì khựng lại, chợt nhớ đến tên đàn em của Phong mò vào phòg mình hôm trước:
-
Còn nữa, không được lại quá gần cô ấy, ko được nói chuyện, không được nhìn trộm, không được chạm vào cô ấy dù chỉ là 1 ngón tay! Tao cấm!
-
Rõ, thưa cậu chủ! – 2 tên này không hiểu sao cậu chủ phải đề phòng đến vậy nhưng chúng biết tốt nhất nên nghe lời.
Không có Khang ở nhà, Băng có khi còn cảm thấy thoải mái hơn. Nhỏ ngủ 1 mạch đến gần trưa, dậy thì quản lí đã chuẩn bị sẵn đồ ăn. Ăn xong thì lôi tạp chí ra đọc, chán thì nghịch mấy xếp bài. Nhỏ không phải ngoan tới mức nghe lời Khang ở yên trong phòng, chỉ là nhỏ chẳng muốn bị bắt cóc sang khu B lần nữa. Suýt vào bụng con Seiky, thật là 1 điều khủng khiếp!
…..
-
Quản lí , Hoàn toàn không có thông tin gì ạ !
-
Không có sao?- quản lí của Phong có vẻ hơi thất vọng
-
Không có ảnh nên cũng khó tìm hiểu. Nhưg theo nhữg gì có được thì em phán đoán là trẻ mồ côi ak!
-
Ukm! Vừa rồi qua phòng ông chủ, ta chợt nghĩ về 1 điều…
-
Gì ak?
-
Trả thù!! Ông chủ gây rất nhiều oán thù và thường khi giải quyết xong 1 kẻ thì gia đình kẻ đó và những người liên quan sẽ bị thủ tiêu luôn.
-
Ông chủ luôn diệt cỏ tận gốc mà. Nhưg quản lí muốn nói về điều gì ?
-
Về chuyện… 10 năm trước! Khi xử 1 kẻ, ông chủ đã tha cho 1 sinh mạng trong gia đình ấy.
-
Là vụ… tên điệp viên CIA, Hunter?
-
Phải! Hắn có 1 đứa con gái được ông chủ tha mạng. Nhưg sự việc thế nào ta không rõ… Đứa con gái ông chủ đem về có 1 cái đầu rất sâu sắc, nhưg không ai hiểu cô ta nghĩ gì ..
-
Ý quản lí là cô ta giống Hunt