Polaroid
05:53:1516/03/25
Tải BM : gocphovn.jar

pasestars [ON]
Chức vụ:admin
Đẳng cấp WapMaster Việt

/> - Ờ, đang ngắm cảnh.. tôi đáp… thằng này không sửa được cái tính ăn nói bỗ bã của nó…

- Ô ô.. tiếng nó hét.. có hộp quà, có hộp quà trong ngăn bàn..

Thế rồi nó lôi hộp quà ra, nhìn với cái vẻ mặt thích thú…. Nó giật cái tấm thiệp bé bé trên hộp quà, đứng lên, rõng rạc đọc:

- Chúc Đức sinh nhật vui vẻ, them tuổi mới, học hành tốt hơn, và đừng có lúc nào cũng lầm lì như thế nhé, hòa đồng với lớp đi. Tớ hi vọng, món quà nhỏ của tớ sẽ giúp Đức giữ ấm trong mùa đông lạnh giá…. Hú hú, bác học có đứa thầmyêu trộm nhớ….

Tôi ngây người, làm sao mà có người biết được sinh nhật tôi cơ chứ, tôi có nói với ai đâu. Trong khi tôi đang phân vân, không rõ ai tặng, thì thằng lắm mồm đã định bóc gói quà của tôi…

- Tuấn, trả bác học đi, mày làm thế là đéo đúng rồi…

- Kệ tao, tao thích thế.. thằng Tuấn vẫn cố gắng…

- Trả nó đi thằng kia.. giọng thằng Thắng quát…

Tôi nhìn về phí bọn con trai, không khí lớp căng thẳng, thằng Tuấn mặt đỏ dần dần, nó đưa lại gói quà cho tôi…

Tôi cầm lấy nó, cầm cả cái thiệp chúc mừng, chữ con gái, nhìn đẹp thế này cơ mà, tôi tự nhủ… bên cạnh, thằng Tuấn lầm lì không nói..

- Bác học sinh nhật mà không tổ chức gì à…

- Tớ cũng không định tổ chức gì…

- Bạn bè trong lớp, tôi nói thật, có vẻ hơi khó nghe, nhưng ông nên vì tập thể chút đi, lớp chỉ có 11 thằng con trai, mà lúc nào ông cũng như kiểu tách tách ra như thế, khó chịu lắm..

- Ừ, đúng đấy, có khi hôm nay làm bữa sinh nhật đi bác học, an hem mình gắn kết tình cảm luôn…

Tôi không biết nói sao nữa, sự thực thì, chả hiểu sao, mà tôi không thể hòa nhập được, chả có lí do gì cả, chỉ là tôi không thích thôi, cảm giác nó cứ xa lạ như thế nào ấy, rất khó tả..

- Để buổi khác nhé, hôm nay tôi bận.. tôi kiếm cớ thoái thác..

- Uk, vậy bọn tôi không làm phiền ông nữa, thằng Thắng nói, xong rồi

chúng nó trở về với cái công cuộc xây dựng đội bóng. Còn tôi, tôi đang nghĩ xem ai tặng quà cho mình…

Rõ ràng là trong lớp, đâu có ai biết ngày sinh của mình đâu….. dấu hỏi to đùng đặt vào tôi. Tuy nhiên thì, tôi cũng không suy nghĩ nhiều, họ tặng quà, đó là quyền của họ, và quyền của tôi, là nhận hoặc từ chối, tôi cũng chả biết ai tặng mà trả lại, vậy là tôi cho nó vào cặp, tự nhận lấy them một niềm vui. Tôi viết mảnh giấy nhỏ, để lại trong ngăn bàn tôi : “ cảm ơn người bạn không tên ” và để đấy, nếu có duyên thì nó sẽ tới được tay người tặng quà, còn nếu nó bị mấy bà lao công quét mất, hay gió thổi đi, hay gì gì đó, thì tôi cũng đành chịu thôi…. Và tôi bắt đầu tiết học mới…

- Kết quả bốc thăm, kết quả…..<
<<1 ... 1415161718 ... 46>>