ám phản bác gì nữa , lặng lẽ trở về chỗ ngồi . Anh vừa đặt mình xuống ngồi cạnh nó , nó lập tức bắn ra xa hơn , lùi thẳng về phía góc tường bên kia… Vẻ mặt cảnh giác khiến anh phải bật cười.
- Trông anh giống quái vật thích ăn thịt người lắm à ?
- Đồng loại với nhau cả ! – Câu trả lời lạnhlùng của nó khiến anh chợt cứng họng .
- Haiz… có vẻ em ghét anh lắm thì phải ! –Ngồi thõng xuống ở một bên ghế , anh đưa điếu thuốc lá lên , những ưu tư trầm ngâmbắt đầu phảng phất trong làn khói .
Đứa con gái ghét cay ghét đắng mùi thuốc lá liền khẽ nhăn mặt lại , nhưng chẳng buồn ý kiến nữa . Nếu hút thuốc lá là thói quen của cánh đàn ông rồi thì nó cũng chẳng muốn cấm đoán mãi làm gì . Con bé chỉ tập trung vào trả lời vấn đề chính .
- Anh cũng thông minh phết ! – Nó cười khẩy .
- Sao lại ghét anh vậy ! Cho anh biết lý do được không ? – Anh cũng cười , một nụ cười đắng ngắt .
- Em nghĩ anh cũng đủ thông minh để tự hiểu điều này chứ ?
Trầm ngâm suy nghĩ trong giây lát , rồi anhlại đằng hắng trả lời .
- Thằng Ben à !
- Nếu biết rồi thì không nên hỏi nữa .
- Hình như ở đây có sự hiểu nhầm rồi …
- Em thì lại nghĩ là không ! Chuyện này đơn giản mà ! Anh ghét Ben , em ghét anh , vậy thôi ! – Trong căn phòng vắng lặng không có sự soi mói của người đời , con bé sẵn sàng nói thẳng toẹt .
- Đấy ! Vậy mới nói là hiểu nhầm . Anh đâu có ghét Ben .
- Không ghét ! Vậy sao lại đối xử với nó như thế ? Hành hạ người khác là thú vui tao nhã của anh à ?
- Anh chẳng bao giờ động chạm đến người khác , cho đến khi họ tự làm ảnh hưởng đến cuộc sống của anh !
- Ben thì làm gì mà ảnh hưởng đến cuộc sống của anh ?
- Đó là em không biết đấy thôi ! Nếu Ben là một thằng con trai thì sẽ không có vấn đề gì cả … nhưng mà … em biết đấy … – Nói đến đây , 10 đầu ngón tay của anh lại loay hoay đan nhẹ vào nhau , bối rối .
- Em hiểu … – Nhắc đến vấn đề nhạy cảm này … quả thật bản thân Cheer cũng chẳng thể ngụy biện gì hơn . Việc hai đứa con gái yêu nhau , có lẽ đối với giới trẻ bây giờ – đặc biệt là những người có quan niệm phóng khoáng như nó thì chẳng có vấn đề gì cả – nhưng đối với những người nguyêntắc như Ryan và gia đình Mie thì đó đúng là một chuyện khó chấp nhận .
- Em hiểu thì tốt rồi …- Anh khẽ cười mãnnguyện .
- Nhưng dù sao thì em vẫn ghét anh . – Cheer kiên quyết giữ nguyên lập trường của mình .
Nụ cười trên môi anh lại đột ngột cứng ngắc …
…………….
Kể từ lúc anh biết Cheer ghét mình đến thế, căn phòng bỗng trở nên ngột ngạt , những vấn đề liên quan giữa anh và nó chỉ có Ben và Mie rồi lại Mie và gia đình anh cuối cùng cũng đã kết thúc . Tất cả bỗng dưng chìm vào yên lặng cho đến khi …
- A lô ! Em hả ! Nhớ anh không ? Nhớ à ! Thế em yêu đang làm g