ì đấy ? – Thằng Trường đột ngột đẩy tung cánh cửa , thản nhiên bước vào căn phòng riêng nói chuyện như thể đây là chỗ không người khiến cả anh và nó đều giật bắn mình , tròn mắt ngạc nhiên .
Sau khi kết thúc câu chuyện , thằng bé lại bàng hoàng quay ra nhìn hai anh chị … một cái cười gượng gạo … nó khẽ cúi đầu rồi lại lặng lẽ quay ra …
- Thằng điên này nó bị gì ấy nhỉ !
- Chắc nó tưởng đây là phòng không người .
- Liệu nó có nhìn thấy chúng ta không nhỉ!
- Em tin là nó không mù … – Mồ hôi hột bắt đầu vương vai~ trên quầng trán cao của con bé . Thế này thì lại bắt đầu một chuỗi những tin đồn chẳng mấy hay ho sắpxảy ra rồi …
Y như rằng , nỗi lo lắng của nó chẳng thừa .
6 phút sau … Thằng Hoàng vào …
- A ! Em chào anh chị !
9 phút sau … Thằng Long vào …
- Ôi thôi chết ! Anh chị đang ở đây ạ ! Em xin lỗi ! Em ra ngay ! Anh chị cứ tiếp tục vui vẻ !
15 phút sau … Căn phòng đột ngột chìm vào bóng tối … Cả Cheer và Ryan đều chết lặng … Chắc chắn là có đứa giở trò rồi … Quá sức chịu đựng , Ryan liền hét toáng lêntrong sự tức giận .
- Thằng nào còn tắt đèn ngày mai nghỉ việc hết cho tao !
Nói rồi , anh liền đứng phắt dậy , hùng hổ bước ra ngoài khiến bọn con trai chạy ré lên ầm ĩ . Trong chốc lát đã chẳng còn thấy bóng dáng thằng nào lảng vảng ở xung quanh . Vẫy tay ra hiệu cho cái Cheer , anh lại rủ nó sang phòng khác cho yên tĩnh .
- Xuống tầng ba đi ! Ở đây phiền nhiễu quá !
- Vâng ! – Chẳng hiểu sao lúc này , nó lại ngoan ngoãn nghe theo người mà nó ghét đến thế .
Lóc cóc dò từng bước theo anh xuống tầng ba , lúc đi qua khúc cua ở cầu thang , anh liền mở hộp cầu chì ra … y như rằng , các công tắc đã bị bọn nhân viên giật cho tắt ngúm … Lũ phá hoại !
…………….
Bước vào căn phòng chuyên dành cho các đại gia xem gái nhảy múa cột thoát y tại đây , nó lại chợt thầm cười trong lòng . Giữa anh và nó – ở đây – thì chắc chắn không thể xảy ra cái chuyện quái gở đó rồi!
Căn phòng rất rộng , chiếc bàn chính giữa căn phòng chia cách hai con người với nhau thành một khoảng lớn . Anh ngồi phíabên kia , đối diện ngay trước mặt nó , ánh mắt lờ mờ của kẻ là ngà say đã khiến anh phân thân thành ba phần …
Ôi thôi chết ! Nó đang nhìn thấy ba ông Ryan …
Sợ thật ! Chẳng nhẽ đây lại là cảm giác say thật sự mà nó thường thấy trên tivi nhưngbản thân lại chưa từng trải qua ?
Vô lý ! Bình thường cho dù có uống nhiều gấp đôi thế này thì nó cũng có biết say là cái quái gì đâu ! Vô lý… thật sự là vô lý quá!
Càng nghĩ , con Cheer càng cố nhắm chặt mắt lại , lắc đầu vài cái cho tỉnh rượu , rồi vội mở ra nhìn anh cho kỹ thêm lần nữa … May quá ! Giờ thì ba cái bóng phân thân đã chập lại làm