lâu bà đây mới chịu chấp nhận chuyện này! Nghĩ vậy, Cheer lại vội vàng phủ nhận.
- Không! Không! Tôi chẳng hiểu gì cả!
- Có thật không hiểu? Vậy để tôi nói!
- Không cần nói!
- Nói cho cô hiểu mà!
- Thôi được! TÔI HIỂU RỒI! – Vừa dứt lời, con Cheer như gà mắc thóc, nó muốn cắm mặt xuống đất vì lỡ miệng luôn…Trời ơi! Sao lại dễ dàng mắc bẫy của hắn như thế cơ chứ! Cứ quay quay một vòng rồi lại lỡ lời thốt ra câu trả lời mà hắn mong muốn là thế nào! Thật tức muốn chết!
Đang điên cả đầu, không biết giấu mặt vào đâu cho đỡ xấu hổ, thì bỗng nhiên, cảnh tượng xảy ra trước mặt khiến Cheer quên đi tất cả đang diễn ra trước đó – Ben và Mie đang cùng bước xuống trên một tuyến xe bus – Uồi! Hóa ra hôm nào cũng tình cảm như thế này sao? Nhà thằng Ben thì ở tận đầu bên kia của thành phố, còn nhà Mie thì tất nhiên là ở phía ngược lại.Thế mà, hôm nào cũng chịu khó đi xe bus từ nhà mình sang nhà Mie, chờ nó đi học rồi cùng quay ngược lại trường như thế này á? Bất ngờ kinh khủng!
Sự kiện này đáng được lưu lại trong bộ nhớ, để rồi tí nữa lên lớp sẽ lấy ra làm thứ xỉa xói thằng Ben.Nghĩ vậy, con Cheer lại thầm tủm tỉm cười, nhưng chợt nhớ ra, bây giờ, không phải bản thân nó và Chan cũng đang ở trong tình huống rất dễ bị hiểu nhầm hay sao? Cũng đi gần đến trường tới nơi rồi, lúc này mà để cho Ben hay Mie vô tình nhìn thấy thì đúng là khó giải thích.Lưỡng lự một hồi, Cheer vội vàng đẩy tuột Chan vào trong con ngõ gần đấy, trốn tránh tầm nhìn của Ben và Mie, đợi cho chúng đi khuất rồi mới chịu buông thằng Chan ra.
Không thể hiểu nổi trước hành động kỳ quặc của con bé, Chan càu nhàu.
- Cô làm cái trò gì đấy! Tôi không phải loại tùy tiện như vậy đâu nha!
- Điên à! Anh không thấy hai đứa kia vừa đi qua à!
- Thấy! Thì làm sao?
- Tôi sợ chúng nó nhìn thấy sẽ hiểu lầm…
- Có gì mà hiểu lầm…
- Thì không có gì mới sợ bị hiểu lầm!
Con Cheer vừa dứt lời, thằng Chan lại đột ngột nắm chặt lấy tay nó, đẩy mạnh con bé áp chặt vào tường, nhìn nó cười nham hiểm.
- Ai dám bảo là không có gì?
Dám trêu mình, tưởng dùng ánh mắt nguy hiểm ấy thì có thể mê hoặc được tôi sao! Quá coi thường nhau rồi đó! Vừa nghĩ vừa cười khẩy trong lòng, nó vội vàng giơ chân lên, đạp mạnh vào “cậu bé “của thằng Chan, rồi nhanh chóng thoát ra khỏi vòng tay quỷ quái của hắn, chạy biến đi trong sự đắc ý…để lại thằng bé một mình ôm “chân “đau đớn quằn quại vì hành động ngu ngốc của mình…
Chap 12: Lại nữa rồi
Warning: chap 18+
- Này Ben! Mày có biết mấy cái thông báo dưới trường nói về cái gì không? Sao hôm nay đi đâu cũng thấy xì xào về vụ đó thế?
- À! Là lễ hội Halloween.
- Lễ hội Halloween? Trường mình có tổ chức vụ đó nữa hả?
- Ừ…à…ngoài ra còn có cuộc thi “King Devil