�� , vì cậuđang nghĩ cách làm thế nào để nó có thể để ý đến mình cậuthôi. Cậu quay qua hắn nói với một giọng thách thức :
- Này , cậu thích Băng Băng à?
- Chuyện đó là chuyện riêng tư cá nhân , mình không thích nói ra cho ai hết.
- Tui hỏi cậu đấy !!! Nếu không muốn ăn đòn thì nói ra đi!!!
- Sao cậu bạo lực thế? Hở chút là đòi đấm người khác , vậy sao Băng Băng thích cậu được. - hắn vẫn đáp lại với giọng bình thản.
- Cậu.... - Hoàng Vũ bắt đầu tức lên , định đánh hắn nhưng đằng sau có một giọng nói vang lên ngăn chặn hành động đó lại.
- HEY !!! NO FIGHTING HERE !!!
Hoàng Vũ bỏ tay mình xuống , cậu quay lại để xem ai cả gan dám "to tiếng" với mình. Một cô gái với mái tóc màu đỏ được buộc cao lên đằng sau lưng , đôi mắt của cô cũng cùng màu với mái tóc đó. Cô đứng chống nạnh , chỉ thẳng vô mặt Hoàng Vũ :
- Này ! Cậu có thuộc lòng luật lệ của nhà trường không dzậy? Đâu phải muốn quýnh người khác là quýnh đâu chứ !
- Cô là ai mà cái mồm "to" thế hả? Tưởng là con gái thì tui không dám đánh à? - Hoàng Vũ nhìn thẳng vào mặt cô gái này ý tỏ vẻ hăm doạ.
- Tui học chung lớp dzới cậu mà cậu hỏi tui thế đó hả??? - cô gái đùng đùng nổi giận định quay đi nhưng rồi đột nhiên quay lại và nói với Hoàng Vũ - Mà cậu cũng đâu quan tâm đến điều đó đâu nhỉ , nói chung là đừng ăn hiếp học sinh mới. Không thì coi chừng vô "sổ đen" đấy. - nói xong cô quay đi một mạch.
- Hứ ! Con gái dzì đâu mà dzữ như chằn !
- Nè , cậu không biết bạn ấy thật à? - hắn nhìn Hoàng Vũ với con mắt ngạc nhiên.
- Không ! Tui còn không biết nó học chung lớp dzới tui và cậu nữa kìa ! >"<
- Đó là Hương , lớp phó học tập của tụi mình , lần nào cũng đi kiểm tra bài tập của cả lớp đấy.
- Thế kia à? Tui chẳng thèm quan tâm đến hạng người như nhỏ đó ! - Hoàng Vũ xách cặp và bước ra khỏi cổng trường.
Hắn nhìn Hoàng Vũ chỉ biết lắc đầu , thật không ngờ con người như Hoàng Vũ có thể quan tâm đến từng chút chuyện nhỏ nhặt , từ vấn đề của bạn bè cho tới nó , Hoàng Vũ không bỏ sót một cái nào hết. Nhưng đối với Hương thìlại làm lơ :
- Don"t you know that... she likes you?
- Just wait and see...............
Buổi tối hôm đó , nó bị anh nó kêu ra phòng khách nói chuyện. Nó ngạc nhiên vì điều này lắm vì nó không biết là Thành kêu nó ra để nói chuyện gì. Nó bước vào và ngồi xuống ghế sofa. Thành đã ngồi đối diện , nó nhẹ nhàng cầm ly trà lên và hỏi :
- Anh muốn nói chuyện gì?
- Anh... chuyện này thật sự...
- Nếu là chuyện của Ngọc Hoa thì xin phép , để tôi về phòng thì tốt hơn đấy. - nó định đứng dậy và bước về phòng.
- Không phải !!! Anh muốn nói là anh xin lỗi em !!! - Thành hét lên từ đằng sau làm nó bị khựng . Nó không quay đầu lại , chỉ đứng ngay gần cửa v