dquo;
“ Tao không hỏi mày thì tao hỏi bố mày à ? “
“ Mẹ cái con này ! Nhờ vả kiểu gì đấy ?”
“ Mày nghĩ tao đang nhờ vả mày à … “ – Con Cheer lại gằn giọng , hai người lập tức đổi vị trí luôn !
………………………………………….
Tối hôm đó , Ben dắt Cheer đến một quán café nhìn rất sang trọng ở khu phố XXX , nghe nói ở đây đang tuyển lễ tân , Cheery hớn hở bước vào . Ban đầu còn có cảm giáchồi hộp thích thú , nhưng đến khi gặp và nói chuyện với anh quản lý , biết được rằngcông việc của mình không chỉ có đứng – mỉm cười – và chào khách … mà ngoài ra còn vô số những công việc trái tay khác … con Cheer cười méo cả miệng … nhưng vẫnphải tặc lưỡi ký tên vào cái hợp đồng , nộp hồ sơ , chờ ngày mai nhận việc .
- Này Ben ! Thế mày không làm lễ tân cùng tao à ?
- Ờ không ! Tao xin lên bar làm !
- Ơ ! Ở đây có cả bar à ?
- Ừ ! Thì chỉ tầng 1 là café thôi , tầng 2 , 3, 4 là karaoke , tầng 5 là bar …
Nghe thằng Ben nói với vẻ tự hào thích thú, Cheer há hốc cả hai hàm … nó ú ớ …
- Ơ … thế là café trá hình à ??? Trời ơi ! Sao mày không bảo tao sớm !
- Ờm … thì tao tưởng mày biết rồi … – Thằng Ben chối biến …
- Biết cái đầu mày ! Sao lại lôi tao vào làmở chỗ phức tạp như thế này ! – Con Cheer gắt gỏng .
- Phức tạp gì ! Phức tạp thế này mày mới lớn lên được ! Ha ha !
- Cha nhà mày … cười cái con khỉ ý … thế bắt đầu từ ngày mai , tan học là tao cả màyqua đây làm luôn hả ? Mà … 12 giờ mới được về nhà … Ôi tao chết mất ! – Nghĩ đếnviệc phải về muộn , lại đang sống nhờ ở nhà ngoại , càng nghĩ nó càng thấy ngại . Nếu chỉ có mình nó thì không sợ , đằng nàycòn mẹ và em trai , chỉ sợ hàng xóm nhìn vào sẽ dị nghị , lời qua tiếng lại của người đời … chẳng biết đường nào mà lần … cho dù mình có ngay thẳng thì cũng tránh khỏi tiếng dèm pha … Mệt mỏi lắm !
…………………..
Lê bước mệt mỏi trở về nhà , nó nhận ra mọi thứ đã được chuyển đi gần hết sang nhà bà ngoại , hơi sững sờ một chút , nhưng rồi lại cười nhạt , nó không cảm thấy quá ngạc nhiên về điều này ! Dù sao cũng là một cái kết được báo trước rồi cơ mà … Vả lại , 90% nguyên nhân là tại nó mà ra !
Lóc cóc quay trở lại nhà bà ngoại , ít ra thì được ở đây vẫn còn tốt chán , không có cảm giác lạ lẫm lắm , vì ngày trước nó vẫn thường sang nhà bà ngủ qua đêm khi cãi nhau với mẹ mà !
Tối đó Cheer định không online , rút cục lại nhận được một cái tin nhắn của Chan khiếnnó bất ngờ :” Sao chưa online ? “ .
Nhận được cái tin nhắn từ số điện thoại mang tên “ Chó ghẻ đầu “ , Cheer lại khẽ phì cười , một chút cảm giác hồi hộp xen lẫn run run bỗng chạy