liền mở lời nói trước.
- Khó nói đến thế cơ à ?
- Ừm ….
- Không nói được thì tôi out luôn đây! – Cheery dứt khoát lạnh lùng , thực chất , bởibản thân nó đoán trước được những gì Chan đang sắp nói , nên nó lại càng không muốn nghe . Cảm giác nôn nao khó chịu trong người đang giày vò nó đến quay quắt. Nó chỉ muốn được dập tắt ngay tức khắc.
- Nhi nói…muốn quay lại với tôi …
Sững người !
Nó biết !
Kết cục này nó biết !
Đã đoán trước…
Đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi mà…
Sao vẫn còn thấy tim đau như thế này …
Từng nhịp một…
Dường như trùng hẳn xuống…
Co bóp…
Như muốn thắt chặt mọi cảm giác của nó lại…
Để biến con bé trở thành đứa vô hồn ấy !
Cố gắng gượng cười , nó nói tiếp .
- Thế thì tốt rồi ! Chúc mừng anh !
- Chúc mừng cái gì mà chúc mừng ? Cô không giận tôi sao ! – Mặc dù là người chủ động nói ra những lời này , nhưng Cheer không biết…đối với Chan là rất khó . Đứng giữa hai sự lựa chọn , một – quá khứ tình đầu , một – tương lai mờ nhạt chưa xác định . Chan vẫn đang bấp bênh giữa hai đáp án thì Cheer lại đột nhiên ban tặng cho hắn câu trả lời vô cùng dứt khoát và bất ngờ . Nhưng không hiểu sao… khi nghe thấy câu chúc mừng đi cùng thái độ vô cùng thản nhiên của con bé , Chan lại thấy ”đắng ” đến thế !
- Tôi có quyền giận à ? Chúng ta có là cái gì của nhau đâu ? – Cheer nhếch môi cười nhạt .Thầm nghĩ trong đầu … chi bằng những lời này… Chan đừng cố nói ra với nó thì mới phải . Biết rằng giữa hai bọn nó luôn chân thật và không tồn tại những giấu giếm…nhưng… có những sự thật còn đau đớn hơn cả lời nói dối ấy chứ ! Chả nhẽ… hắn không thể nói dối được sao???
Cheer càng phũ , Chan lại càng thấy thất vọng .
Vậy đấy ! Kể ra câu chuyện này , đâu phải hắn muốn thấy kết cục mau chóng như thếnày ? Hắn mong nó níu kéo hắn . Mà như lời thằng Yon nói , thì đây cũng là một dạng phép thử tình cảm … Và đáp án … thì bây giờ hắn đã thấy rõ rồi đây !
- Vậy còn ba điều kiện thì sao ? – Cố gắng tìm thêm lý do , Chan muốn ràng buộc Cheer bằng những lời hứa .
” Hừ ! Bây giờ lại còn đem điều kiện ra mặccả với mình được nữa sao ? Điều kiện ? Nực cười ! Tôi thèm vào đấy ! ” .Thầm cườikhẩy trong đầu , rồi nó lại nhanh chóng chat . Chẳng hiểu sao ngày hôm nay nó lại ”lướt ” nhanh đến thế . Từng dòng suy nghĩ cứ được tuôn ra không ngần ngại . Cũng có lẽ là do… nó đã chuẩn bị tinh thần trước cả rồi !
- Tôi trả tự do cho anh đó !
- Nhưng tôi không muốn ! – Chan cố cãi cùn , mà cũng chẳng hiểu sao tự dưng mình lại cùn đến thế .
- Một mình anh muốn mà được sao ? Ngaytừ khi bắt đầu thì đây đã chỉ là trò chơi rồi! Mà trò chơi thì muốn kết thúc lúc nà