Teya Salat
11:36:4626/03/25
Tải BM : gocphovn.jar

pasestars [ON]
Chức vụ:admin
Đẳng cấp WapMaster Việt

n đồng hành” của hắn thì lại đang hét toáng lên một cách hoảng loạn.Mặt con bé tái mét, tóc tai dựng đứng hết cả lên, mắt nó nhắm tịt và hoen nhòe toàn những là nước mắt, nó mếu, rồi nó hét, những tiếng hét ầm trời.

- Thả tôi ra! Cho tôi xuống! Mau dừng lại! Tôi sắp nôn rồi!

- Cô sắp nôn á! – Chan chợt giật mình quay sang bên cạnh!

- Ch…cho tôi xin lỗi! – Nói rồi, nó bất thình lình quay ngoắt sang phía thằng Chan rồi đột ngột nôn thẳng xuống quần hắn!

Oh My Goddddd!!!! Thằng bé hét toáng lên trong đầu như thế!

Hắn chết mất thôi! Chết mất!

Cái quần mới mua của mình!

Hắn phải chọn mãi, chọn mãi mới được cái quần chất như thế này đấy!

Ôi trời ơi…

Thế này thì chất như chất rồi!



Thoát khỏi đoàn tàu sau vài vòng hoảng loạn, cứ mỗi lần đi qua điểm xuất phát, con Cheer lại thở phào vì tưởng sắp được xuống, thế nhưng, tàu vẫn tiếp tục chạy, thất vọng nối tiếp thất vọng, hy vọng đổ vỡ theo hy vọng, những tiếng hét cứ thế kéo nhau chạy theo quãng đường ray mỗi lúc một xa…gập ghềnh lên xuống làm cho con Cheer không ngừng phá hoại, vò xé chiếc quần yêu quý của thằng Chan.

Có thể là Cheer đã nhầm về việc Chan sợ độ cao.Nhưng từ sau vụ này, hắn thực sự sợ khi phải ngồi cùng con bé!



Xuống tàu, cả hai đứa cùng thở phào nhẹ nhõm, Cheer cười, cười rất phê, cười ra cả nước mắt.

- Ối giời ơi! Tôi thoát rồi! Được sống rồi! Được trở về với đất mẹ rồi! Tôi yêu đất mẹ! Tôi thề sẽ không bao giờ đi cái thứ tàu siêu tốc chết tiệt kia nữa! Thật khiếp đảm! Ha ha ha…– Đây là trạng thái của người đang bị mất tinh thần, cười không phải vì sung sướng, mà là cười vì quá hoảng loạn và sợ hãi.Khổ thân con bé!

- Còn tôi thì ghét cô! Căm thù! Căm thù! Cô hãy đi chết đi! – Vừa nói, Chan vừa mắng xa xả vào mặt con Cheer, phần còn lại thì tập trung thương tiếc cho chiếc quần yêu quý của mình.

Nhìn thấy mặt thằng Chan tràn trề thất vọng, mặc dù hơi « lệch tủ « một tí nhưng tra tấn được hắn như thế cũng đủ để làm con Cheer cảm thấy có chút thỏa mãn, nó nhăn mặt cười xuề xòa.

- Hì hì! Thôi mà! Thì tôi mua đền cho cái quần khác! Được chưa?

Nói rồi, nó lại đột ngột tóm lấy cổ tay thằng Chan rồi kéo tuột đi về phía hàng bán quần áo Đại Hạ Giá ở đằng xa.Toàn những là quần đẹp, quần dành cho các cụ đi tập dưỡng sinh thôi, nhưng cũng có tí gọi là thùng-thình-kiểu-hiphop mà! Ha ha ha! Nhìn thằng Chan phải cắn răng mặc tạm như thế mà con Cheer chỉ biết ôm bụng cười sặc sụa.Càng lúc con Cheer càng cảm thấy kế hoạch của mình dần trở nên thật mĩ mãn.

Trong lúc đó, trong đầu Chan, hắn chỉ đăm đăm nghĩ đến chương trình khủng bố tinh thần con Cheer bằng kế hoạch đã được vạch sẵn của mình từ tối hôm qua cùng thằng Yon.

« Tụi con gái này sợ ma lắm! Mày cứ nhét chúng nó vào nhà ma cho tao! À nghe nói ở đó mới c&oac
<<1 ... 4041424344 ... 260>>